Ngày 9/3 tại Tuần lễ Thời trang Paris, Valentino đã tạo nên một trong những sân khấu gây bàn tán nhất trong làng mốt khi tái hiện một không gian nhà vệ sinh công cộng trên sàn runway. Mỗi chi tiết, từ gương soi, bồn rửa tay, gạch lát tường đến buồng toilet khép kín, đều được thiết kế chân thực đến mức khiến nhiều người ngỡ rằng họ đang lạc vào một không gian phi thời trang.

Tuy nhiên, đây không chỉ là một màn sắp đặt mang tính giật gân. Alessandro Michele, Giám đốc sáng tạo của Valentino, vốn nổi tiếng với những màn trình diễn mang tính kịch nghệ, đã lấy cảm hứng từ thế giới điện ảnh của David Lynch bậc thầy của những không gian siêu thực. Dưới ánh sáng đỏ rực, nhà vệ sinh không còn là nơi riêng tư mà trở thành một sàn diễn, nơi con người đối diện với chính mình.

Michele không xa lạ gì với những bối cảnh phá cách. Từ cung điện cổ kính đến phòng tranh, ông luôn tìm cách đưa thời trang đến những không gian mang tính biểu tượng. Và lần này, lựa chọn nhà vệ sinh công cộng có thể được xem như một tuyên ngôn về sự đối lập giữa cái đẹp và cái tầm thường, sự riêng tư và sự phô bày, tính cá nhân và tính trình diễn.

Dàn khách mời cũng góp phần khuấy động bầu không khí siêu thực này. Ca sĩ Chappell Roan, diễn viên Jared Leto, Parker Posey và Barry Keoghan ngồi trên hàng ghế đầu, dưới thứ ánh sáng đỏ kỳ dị, như thể họ là một phần của bộ phim viễn tưởng mà Valentino đang tạo ra.

Điểm nhấn của show diễn không chỉ nằm ở bối cảnh mà còn ở cách các người mẫu bước ra từ buồng vệ sinh, tạo nên khoảnh khắc đầy ẩn ý về sự chuyển đổi giữa thế giới riêng tư và không gian công cộng. Michele đã khai thác tối đa yếu tố trình diễn để biến từng bước catwalk thành một hành động mang tính tuyên ngôn.
Trang phục trong bộ sưu tập tiếp tục thể hiện tinh thần đối lập – một đặc trưng trong phong cách của Michele. Những bộ áo choàng quyền lực, corset thêu tinh xảo, cổ áo cao kiểu Victoria lại kết hợp cùng quần jeans bạc màu, chân váy rách te tua, tạo nên sự giao thoa giữa quá khứ và hiện đại. Những chiếc mũ trùm đầu, kính râm tối màu che khuất gương mặt người mẫu, đối nghịch hoàn toàn với những thiết kế xuyên thấu gần như “trần trụi”.

Đặc biệt, có những bộ trang phục gợi lên hình ảnh đầy ẩn ý: nội y lụa kết hợp cổ áo cao, nhưng phần đáy lại hở táo bạo, như thể người mẫu vừa vội vã rời khỏi toilet. Những họa tiết Baroque, chất liệu da báo, lông thú giả và vải tweed cùng xuất hiện trên một bộ đồ, mang đến cảm giác như một cửa hàng đồ cũ xa xỉ, nơi mỗi món đồ đều có câu chuyện riêng nhưng lại hòa hợp một cách đầy chủ đích.
Michele không ngại đẩy sự quá tải thị giác lên cực điểm. Những thiết kế của ông không đi theo chuẩn mực thông thường mà giống như một cuộc đối thoại giữa nhiều nền văn hóa, thời kỳ và phong cách khác nhau. Chính sự lộn xộn có chủ đích này khiến bộ sưu tập trở nên khó đoán nhưng cũng đầy cuốn hút.
Nhà vệ sinh công cộng, dưới góc nhìn của Valentino, không còn chỉ là một nơi sinh hoạt thường ngày mà trở thành biểu tượng của sự chuyển đổi, sự đối diện với bản thân và sự phá bỏ ranh giới. Michele đã biến một không gian tưởng chừng không thể thành một sàn runway thực thụ, một lần nữa khẳng định rằng trong thời trang, không có gì là giới hạn.