Cứ đến Rằm tháng Tám, khắp các ngõ xóm lại thoang thoảng mùi bưởi chín, mùi cốm non và tiếng cười trẻ nhỏ. Giữa mâm cỗ rực rỡ, chú “chó bưởi” xù lông được làm từ tép bưởi, mắt hạt nhãn, lưỡi cà rốt lại trở thành “ngôi sao” đáng yêu nhất.
Người xưa chọn bưởi vì đơn giản đó là loại quả vào mùa, dễ kiếm, thơm lâu và… tiết kiệm. Một trái bưởi khéo tỉa có thể biến thành con chó ngộ nghĩnh vừa để bày, vừa ăn được, vừa thơm cả gian nhà. Từ đó, “chó bưởi” không chỉ là đồ chơi thủ công, mà còn là minh chứng cho tinh thần “không bỏ phí” của người Việt – tận dụng mọi thứ có sẵn để tạo nên niềm vui.

Từ câu chuyện Chú Cuội đến biểu tượng trung thành
Trong văn hóa Việt, con chó là biểu tượng của trung thành và gắn bó. Người ta kể rằng khi vợ của Chú Cuội qua đời, chú chó đã hiến ruột mình cứu nàng sống lại. Câu chuyện ấy khiến hình tượng con chó trở thành biểu tượng của nghĩa tình và lòng trung kiên.
Đặt “chó bưởi” lên mâm cỗ đêm rằm cũng là một cách người xưa gửi gắm ước mong bình an, may mắn và lời tri ân tới người bạn bốn chân trung thành – kẻ canh giữ sự ấm cúng cho mỗi nếp nhà.

Hương vỏ bưởi thoang thoảng trong không gian khiến mâm cỗ trở nên “có hồn”. Mùi hương ấy gợi về ký ức tuổi thơ nơi bà cặm cụi tỉa vỏ, mẹ cắm tăm làm chân, con trẻ cười khúc khích khi “chú chó” đứng vững.Không cần đèn điện nhấp nháy hay đồ chơi phát sáng, chỉ một buổi chiều bên mâm bưởi là đủ để cả nhà cùng nhau tạo nên Trung thu đúng nghĩa: đủ hương, đủ vị, đủ tiếng cười.
Dân dã mà hợp phong thủy, vui mắt mà vẫn “giữ lộc”
Bưởi tượng trưng cho sự viên mãn, còn chó là biểu tượng dương khí và trung thành. Khi “chó bưởi” được đặt giữa mâm, đó không chỉ là điểm nhấn vui mắt mà còn là lời chúc sung túc, ấm no cho gia đình.
Thêm vào đó, phần vỏ bưởi sau khi phá cỗ có thể phơi khô để gội đầu, đốt đuổi muỗi – một kiểu “sống xanh” đúng chất Gen Z: vừa đẹp, vừa bền, vừa không lãng phí.

Trung thu nay có thể hiện đại hơn: bánh nướng mix vị, đèn nhấp nháy đủ màu, nhưng chú chó bưởi vẫn ở lại mộc mạc mà khó thay thế.Không chỉ là món đồ chơi, “chó bưởi” còn là mảnh ký ức tập thể nơi mùi bưởi, ánh trăng và tiếng cười hòa làm một. Có lẽ, chính vì giản dị và gần gũi như thế, mà “chó bưởi” mãi là biểu tượng không bao giờ cũ trong Tết trông trăng của người Việt.
