Giữa vùng sông nước Đồng Tháp, nơi những cánh đồng lúa mênh mông nối dài cùng hệ thống kênh rạch chằng chịt, có một người phụ nữ đã dành hơn hai thập kỷ làm một công việc thầm lặng nhưng mang ý nghĩa lớn lao: dạy bơi miễn phí cho trẻ em. Bà Trần Thị Kim Thia, hay còn được gọi thân thương là bà Sáu Thia, đã trở thành “người hùng” của hàng nghìn đứa trẻ vùng sông nước, giúp các em có kỹ năng sinh tồn, tự bảo vệ bản thân trước những tai nạn đuối nước đáng tiếc.
![Từ những con kênh nhỏ đến hành trình truyền cảm hứng.](https://motcuocsong.vn/wp-content/uploads/2025/02/ba6thiamotdoivitreemsongnuoc_VAHC.webp)
Sinh ra và lớn lên ở xã Hưng Thạnh, huyện Tháp Mười, tỉnh Đồng Tháp, bà Sáu Thia thấu hiểu rõ hiểm họa của môi trường sông nước đối với trẻ em. Đối với nhiều gia đình ở vùng này, nỗi lo sợ lớn nhất không phải là cái nghèo, mà là một ngày nào đó đứa con nhỏ của họ sảy chân xuống dòng nước xiết. Những câu chuyện thương tâm về trẻ em mất đi vì đuối nước cứ ám ảnh bà, thôi thúc bà hành động. Khi địa phương triển khai chương trình phổ cập bơi, bà không ngần ngại tình nguyện tham gia, xem đây như một sứ mệnh của đời mình.
Lớp học bơi giản dị nhưng chứa đầy tình yêu thương
Những ngày đầu, việc dạy bơi gặp rất nhiều khó khăn. Không có hồ bơi, không có phao cứu hộ, không có bất cứ thiết bị nào hiện đại. Bà Sáu Thia tận dụng những con kênh nhỏ, tự tay đóng cọc, rào lưới để tạo nên một không gian an toàn cho trẻ em tập luyện. Có hôm trời nắng cháy da, có hôm nước lạnh cắt da thịt, nhưng bà vẫn kiên trì, dạy từng em nhỏ cách thở dưới nước, cách nổi, cách di chuyển nhịp nhàng.
Không chỉ dạy bơi, bà còn dạy các em sự tự tin, lòng dũng cảm, giúp các em vượt qua nỗi sợ nước. Đối với những đứa trẻ nhút nhát, bà kiên nhẫn nắm tay dìu xuống nước, nhẹ nhàng trấn an: “Có bà đây, đừng sợ con, mình sẽ cùng nhau học bơi thật giỏi nhé!”. Từ những đôi chân run rẩy ban đầu, các em dần bơi được những đoạn dài, rồi vui vẻ vùng vẫy dưới nước như những chú cá nhỏ.
Chính sự tận tâm ấy đã khiến tiếng lành đồn xa. Ngày càng có nhiều gia đình ở các xã lân cận tìm đến lớp học của bà Sáu, bất chấp đường xa, chỉ mong con mình biết bơi để tự bảo vệ bản thân.
20 năm, hơn 5.000 trẻ em được cứu nhờ một trái tim nhân hậu
Đến năm 2016, nhờ sự hỗ trợ của các mạnh thường quân, một bể bơi nhân tạo đã được xây dựng tại Trung tâm Văn hóa học tập cộng đồng xã Hưng Thạnh, giúp cho việc giảng dạy và học bơi trở nên thuận lợi hơn. Dù có điều kiện tốt hơn, nhưng điều quan trọng nhất vẫn là tấm lòng và sự tận tụy của bà Sáu Thia.
![Dạy bơi bằng cả trái tim.](https://motcuocsong.vn/wp-content/uploads/2025/02/1-16867596309722062092184.webp)
Hơn 20 năm qua, bà đã dạy bơi cho hơn 5.000 trẻ em, hoàn toàn miễn phí. Với bà, dạy bơi không chỉ là một kỹ năng sống mà còn là một cách để bảo vệ mạng sống của trẻ nhỏ.
Nhiều học trò của bà khi trưởng thành vẫn nhớ mãi hình ảnh người phụ nữ nhỏ bé, tóc đã bạc màu nắng gió, nhưng giọng nói vẫn ấm áp, truyền cho các em niềm tin và sức mạnh.
Anh Lê Hồng Đức, một phụ huynh đưa con đến học bơi, chia sẻ: “Nhà tôi ở xã Trường Xuân, xa tận hơn 10 cây số, nhưng tôi vẫn đưa con đến đây học. Nghe danh bà Sáu dạy bơi mấy chục năm nay, tôi rất tin tưởng. Giờ con tôi đã biết bơi, tôi yên tâm hơn rất nhiều.”
Còn em Anh Tuấn (10 tuổi), học trò nhỏ của bà Sáu, phấn khởi kể: “Hồi trước em sợ nước lắm, cứ hụp xuống là la hét. Nhờ bà Sáu, giờ em đã bơi được cả một đoạn sông dài. Em thích bơi lắm!”
Người hùng thầm lặng và nỗi trăn trở về tương lai
Dù đã gắn bó với công việc này suốt 20 năm, nhưng bà Sáu Thia vẫn không khỏi lo lắng về tương lai của lớp học bơi. Tuổi đã cao, sức khỏe cũng không còn như trước, bà chỉ mong có thể tìm được người kế thừa tâm huyết.
“Việc dạy bơi miễn phí không chỉ cần kỹ thuật mà quan trọng hơn là tấm lòng. Tôi mong rằng sẽ có thêm nhiều người trẻ tiếp tục công việc này, để các em nhỏ luôn được an toàn khi sống giữa vùng sông nước.” – bà Sáu chia sẻ.
![Bà không lo cho bản thân mà chỉ lo rằng liệu có ai sẽ tiếp nối công việc này?](https://motcuocsong.vn/wp-content/uploads/2025/02/2-16867596310741047018564.webp)
Bà không mong nhận lại điều gì cho bản thân. Với bà, niềm vui lớn nhất là thấy những đứa trẻ an toàn, không còn những vụ đuối nước thương tâm xảy ra.
Dù sau này lớp học bơi có người tiếp quản hay không, hình ảnh bà Sáu Thia với nụ cười hiền hậu bên dòng nước, dìu dắt từng đứa trẻ tập bơi chắc chắn sẽ mãi là một biểu tượng đẹp đẽ của tình yêu thương và lòng nhân ái.