Vai diễn người cha của NSƯT Võ Hoài Nam trong phim Món quà của cha |
Sau vai bố Sinh trong Hương vị tình thân, một lần nữa nam diễn viên nổi tiếng với những vai diễn ngang ngược, cá tính lại tiếp tục vào vai bố Nhân khắc khổ, lam lũ và yêu thương con hết mực trong Món quà của cha.
PHÓNG VIÊN: Trước đây, khán giả luôn nhớ về anh với những vai diễn đầy cá tính – từ giang hồ lãng tử, “vua” bãi rác đến công an… Nhưng Võ Hoài Nam của hiện tại lại một lần nữa vào vai người cha quê mùa, lam lũ. Anh có sợ lặp lại chính mình khi mà vai diễn người cha trước đó của anh đã khiến khán giả không ít lần rơi lệ?
NSƯT VÕ HOÀI NAM: Bản thân tôi rất ít nhận phim, nếu nhận thì rất thích vai nặng. Càng gai góc, càng nặng, càng thích; còn những cái tâm lý vừa vừa thì tôi lại không thích, một khi đã không thích thì không có sự hăng say.
Cùng là vai ông bố, nhưng ông Sinh của Hương vị tình thân và ông Nhân trong Món quà của cha lại khác nhau hoàn toàn. Cả hai ông bố đều có tình yêu thương vô bờ bến với các con, luôn hy sinh mọi thứ cho con, nhưng ông Nhân phải gánh trách nhiệm dạy dỗ, bảo ban và chăm sóc cho 3 đứa con thay vì chỉ 1 như trong Hương vị tình thân. Nếu xét về sức “nặng” của vai, độ đốt cháy mình thì ông Nhân đơn giản hơn, nhưng những tình huống, va chạm mà ông Nhân phải đối mặt lại đa dạng hơn, đời hơn.
Có lẽ, anh đã có quá nhiều kinh nghiệm trong cuộc sống cho thể loại phim này?
Trong phim, ông Nhân là trụ cột gia đình, là điểm tựa, nơi chở che nhưng cũng là nơi phát khởi những vấn đề khúc mắc trong cách hành xử với những đứa con. Bộ phim cũng đưa ra góc nhìn chân thực, không chỉ khai thác vấn đề thế hệ giữa cha con, mà còn thẳng thắn nhìn nhận, phân tích mối quan hệ giữa anh chị em trong gia đình, khi mà những đứa trẻ lớn lên với sự quan tâm không đồng đều. May mắn, hoàn cảnh cuộc sống đã cho tôi đủ kinh nghiệm, trải nghiệm để vào vai người cha trong bộ phim lần này.
Trở lại với màn ảnh sau nhiều năm anh có kỳ vọng gì vào những vai diễn sắp tới?
Tôi chẳng chờ đợi gì, chỉ chờ đợi kịch bản tốt để lên đường. Vai diễn nào tôi cũng đã từng trải qua – từ công an, bộ đội đến giang hồ, lưu manh đầu gấu… Cũng bởi thế, điều chờ đợi duy nhất là có kịch bản hay. Bây giờ kinh tế đã đỡ đi nhiều, tôi làm phim không phải vì tiền, cũng không vì tiếng nữa, mà làm phim vì đam mê, vì nghề, lửa trong lòng. Ở tuổi này, tôi đóng phim chẳng mong tỏa sáng, mà làm phim là để “chui” vào nỗi nhớ của khán giả.
“Tôi luôn mong có những vai diễn để có thể đem hành trang là vốn sống của mình vào phim cùng các nhân vật, mong được nhận những vai diễn hay để đốt cháy mình trong đó. Tôi cũng phải hơi kén chọn một chút, chứ không phải vì đam mê mà nhận vai xô bồ được” – NSƯT VÕ HOÀI NAM
Anh nhận vai diễn các ông bố phải chăng vì vai đó giống với anh ngoài đời?
Một phần là vậy, song ông bố trong phim và bố ngoài đời khác nhau nhiều. Làm bố của 4 đứa con ngoài đời hẳn là khó hơn trên phim. Tôi luôn đối xử công bằng với con, không phân biệt con cả, con út, con trai hay con gái. Vợ chồng tôi luôn thuận theo cái đúng, bênh cái đúng chứ không bênh đứa nào. Thế nên, trong 4 anh em, chẳng đứa nào phải ức chế vì cách đối xử của cha mẹ. Song mỗi đứa mỗi tính, cái ánh mắt chúng nó nhìn nhau mình cũng phải nắm bắt để đọc, để hiểu chúng đang nghĩ gì.
Gia đình có ủng hộ khi anh trở lại với nghề diễn sau khoảng thời gian đứt đoạn khá dài như thế?
Tạm xa đam mê hoàn toàn là do hoàn cảnh. Song cũng nhờ có hậu phương ủng hộ mà giờ tôi đã có thể làm những việc mà mình mong muốn. Với nghệ sĩ, nghệ thuật là đam mê nhưng gia đình mới là tất cả. Tôi đặt đam mê của cá nhân và cuộc sống của vợ con lên bàn cân, tôi biết mình cần phải làm gì. Với tôi, gia đình là trên hết. Tôi ít nhận phim lắm nên mỗi lần nhận, chúng đều ủng hộ, đứa thì lo lắng quần áo, đứa lo lắng giờ giấc như thế nào… và chúng tin tưởng rằng đó sẽ là một phim hay.