Lấy bối cảnh một nước Mỹ viễn tưởng, “Megalopolis” kể về hành trình xây dựng một đô thị lý tưởng tại thành phố New Rome. Hai nhân vật chính, kiến trúc sư lý tưởng Cesar Catilina và thị trưởng thực dụng Franklyn Cicero, đã cùng bắt tay thực hiện giấc mơ này. Tuy nhiên, những mâu thuẫn nảy sinh khi con gái của Franklyn – Julia, nảy sinh tình cảm với Cesar, đã khiến dự án gặp nhiều rắc rối.
Dù được ấp ủ trong suốt 40 năm, bộ phim không thể thoát khỏi lối mòn sáo rỗng, với các triết lý nhân sinh bị đánh giá là “xàm” và thiếu chiều sâu. Diễn biến cốt truyện thiếu hợp lý cùng lời thoại dài dòng khiến người xem cảm thấy mệt mỏi.
Một trong những điểm nhấn tiêu cực của “Megalopolis” là các cảnh quay bị cho là nhạy cảm và phản cảm, đặc biệt là câu chuyện về Vesta Streetwate – nhân vật được tôn vinh nhờ sự trinh nguyên, và cách phim biến cô thành biểu tượng xã hội phi lý. Không dừng lại ở đó, bộ phim còn bị lên án vì kỳ thị phụ nữ, lạm dụng hình tượng họ như công cụ tình dục, từ đó tạo cảm giác khó chịu cho người xem.
Với kinh phí đầu tư lên tới 120 triệu USD, “Megalopolis” chỉ thu về 13,7 triệu USD, trở thành một trong những thất bại lớn nhất phòng vé năm 2024. Đây cũng là cú ngã đau đớn trong sự nghiệp của Coppola, người từng tạo nên các kiệt tác điện ảnh như “The Godfather.”
“Megalopolis” là minh chứng rõ ràng cho việc những ý tưởng cũ kỹ không còn phù hợp với khán giả hiện đại. Sự thay đổi trong tư duy điện ảnh đòi hỏi các nhà làm phim kỳ cựu phải biết thích nghi và bắt kịp xu hướng mới nếu muốn tiếp tục chinh phục màn ảnh rộng.