Góc nhìn đạo diễn: Không né tránh hiện thực tuổi trẻ
Tác phẩm xoay quanh hành trình đầy cảm xúc của Hoàng – một học sinh mắc bệnh hiểm nghèo cùng hai người bạn thân Long và Thy. Họ cùng thực hiện một “nhiệm vụ cuối cùng” mang tên “giúp bạn có lần đầu”. Những tưởng đây sẽ là một bộ phim học đường đậm chất nhân văn, Điều Ước Cuối Cùng lại chọn lối tiếp cận bất ngờ: khai thác những trải nghiệm tình dục của tuổi mới lớn bằng các tình huống gây cười mạnh.
Chia sẻ với cơ quan báo chí, đạo diễn Đoàn Sĩ Nguyên thừa nhận từng lo ngại về sự táo bạo trong cách thể hiện. Tuy nhiên, anh vẫn quyết định giữ nguyên hướng triển khai để giữ đúng tinh thần nổi loạn và dại khờ của tuổi trẻ. “Tôi biết sẽ có tranh cãi, nhưng tôi tin vào sự trung thực với cảm xúc nhân vật. Những gì tôi đưa vào đều phản ánh một phần thực tế của giới trẻ hiện nay,” anh nói.

Đạo diễn khẳng định các yếu tố gây sốc trong phim không nhằm mục đích gây chú ý rẻ tiền. Thay vào đó, đó là lựa chọn có tính toán nhằm phơi bày mặt trái của sự trưởng thành – nơi giới hạn, đạo đức và cảm xúc luôn chồng chéo, nhập nhằng. Theo anh, việc khắc họa những sai lầm không che giấu, không tô hồng mới thực sự là thông điệp lớn nhất của bộ phim.
Tranh cãi không tránh khỏi: Câu hỏi về ranh giới nghệ thuật
Từ phía khán giả, phản ứng trước Điều Ước Cuối Cùng vẫn tiếp tục chia thành hai thái cực rõ rệt. Nhiều người cho rằng phim đang “câu khách bằng tình dục”, phản cảm và không phù hợp với lứa tuổi học sinh. Một số phân cảnh như dùng ứng dụng hẹn hò, đến tiệm massage hay gợi ý người thân “giúp đỡ” bạn tình dục được đánh giá là “đi quá xa”, thậm chí phản giáo dục.
Tuy nhiên, cũng có những ý kiến khác cho rằng phim đã dũng cảm chạm vào vùng cấm của điện ảnh Việt. Trong bối cảnh phim học đường thường chỉ quanh quẩn với mô-típ tình bạn hoặc thành tích học tập, việc đặt giới tính vào trung tâm của câu chuyện là một cách đặt vấn đề mới mẻ. Đặc biệt, bộ phim không hề biện minh cho cái sai mà để nhân vật nhận thức rõ hậu quả và cảm xúc tội lỗi của chính họ.

“Tôi không cổ súy cho những hành vi trong phim, nhưng tôi cũng không muốn né tránh nó” đạo diễn nhấn mạnh. Theo anh, điện ảnh không chỉ phản ánh cuộc sống mà còn là nơi để con người chiêm nghiệm. Và nếu chọn cách thể hiện gai góc để mở ra cuộc đối thoại về giới tính, trưởng thành hay đạo đức, thì cái giá phải trả bằng tranh cãi cũng là điều chấp nhận được.
