Tình yêu vốn mang lại sự háo hức, nhưng với một số người trẻ, đó lại là sự gò bó. Thay vì thấy vui khi bạn bè “cảm nắng”, họ chỉ cảm nhận áp lực. Nguyên nhân có thể xuất phát từ tuổi thơ trong môi trường căng thẳng, nơi cha mẹ thường xuyên cãi vã hoặc thiếu sự quan tâm về mặt tình cảm. Vì thế, họ hình thành thói quen kìm nén cảm xúc để tự bảo vệ bản thân.
Qua thời gian, sự kìm nén này biến thành khoảng trống tình cảm, khiến họ xa cách với những trải nghiệm tình yêu bình thường.

Không hòa nhập cùng bạn bè đồng trang lứa
Trong khi nhiều bạn trẻ thoải mái chia sẻ chuyện thần tượng ca sĩ, diễn viên hay mơ mộng tình cảm, thì những người “dị ứng” với tình yêu lại cảm thấy khó đồng cảm. Thậm chí, họ coi những cảm xúc ấy là xa lạ hoặc thừa thãi. Điều này khiến họ ngày càng tách biệt khỏi tập thể, đôi lúc còn chọn cách che giấu sự cô đơn bằng vẻ ngoài lạnh lùng hoặc thái độ coi thường.
Thực tế, sâu bên trong có thể là sự ghen tị khi bản thân không thể khóc, cười và bày tỏ cảm xúc một cách tự nhiên như những người khác.

Các nhà tâm lý học cho rằng hiện tượng này có liên quan đến alexithymia – trạng thái khó nhận diện và diễn đạt cảm xúc. Những người gặp tình trạng này thường cảm thấy khó khăn khi thấu hiểu người khác, đồng thời cũng hạn chế trong việc bộc lộ tình cảm cá nhân.
Bên cạnh đó, trầm cảm tiềm ẩn cũng được xem là yếu tố khiến một số người không mấy hứng thú với tình yêu. Đây là trạng thái không dễ nhận diện, bởi bề ngoài họ vẫn có thể học tập giỏi giang hoặc giao tiếp bình thường.
Khoảng trống cảm xúc và sự thấu hiểu
Những bạn trẻ “dị ứng” với tình yêu thường dễ bị hiểu lầm là kiêu ngạo hoặc “khác người”. Tuy nhiên, phía sau đó có thể là một quá trình trưởng thành thiếu vắng sự nuôi dưỡng tình cảm. Nếu ở cạnh họ, sự thấu hiểu và lắng nghe sẽ quan trọng hơn là phán xét.
Và đối với chính những người đang thấy mình lạc lõng, việc dám nhìn lại nội tâm, thành thật với mong muốn của bản thân chính là chìa khóa để giải mã cảm xúc.
