Đời Sống

Bài tập không có hạn nộp: Thầy giáo 9X “ứng” điểm 10 để gieo hạt giống tử tế

MCS- Một sự cố nhỏ trong khâu nhập điểm cuối năm tại lớp 6A6, Trường THCS Nam Sài Gòn, TP.HCM, bất ngờ trở thành khởi nguồn cho một “bài tập về nhà” có thời hạn… trọn đời.

Cuối năm học, trong lúc kiểm tra bảng điểm, thầy Ngô Kim Hải – giáo viên Ngữ văn sinh năm 1996 phát hiện lớp 6A6 còn thiếu một cột điểm kiểm tra thường xuyên. Thay vì bổ sung bằng một bài kiểm tra gấp gáp, thầy quyết định nhập điểm 10 cho cả lớp. Tuy nhiên, quyết định này không đơn thuần là một giải pháp kỹ thuật. Nó trở thành chất xúc tác cho một hoạt động giáo dục giàu cảm xúc.

Cùng với điểm số, thầy gửi kèm một phong bì thư đến từng học sinh. Trong đó là sáu “bài tập về nhà” không có đáp án đúng sai, không đòi hỏi kiến thức sách vở, mà đòi hỏi sự chân thành từ nội tâm và trách nhiệm với cuộc sống. Thầy Hải gọi đó là những đề bài “cần cả đời để hoàn thành”.

Khi một sự cố nhỏ mở ra một bài học lớn
Khi một sự cố nhỏ mở ra một bài học lớn.

Bằng ngôn từ gần gũi và giàu cảm xúc, thầy Hải hướng dẫn học sinh bắt đầu từ những việc tưởng như đơn giản nhưng lại thường bị bỏ quên: “Một lần ngồi xuống, nắm đôi bàn tay của Ba, nhìn sâu vào đôi mắt của Mẹ”. Đồng thời, thầy nhắn nhủ các em hãy đối diện với thất bại đầu đời bằng sự bao dung: “Nếu kết quả cuối năm học không như mong đợi, hãy để gia đình ôm em”.

Bên cạnh đó, thầy cũng khuyến khích các em tự khám phá bản thân: “Học thêm một môn năng khiếu mà em yêu thích”, “Chuẩn bị cho một mùa hè với nhiều chuyến đi”. Mỗi yêu cầu là một chỉ dẫn nhẹ nhàng nhưng sâu sắc để học sinh rèn luyện sự tự lập, khả năng kết nối và lòng trân trọng những giá trị đời thường.

Đặc biệt, thông điệp xuyên suốt lá thư là niềm tin: “Nếu các bạn đã làm được gần 80 đề ôn tập Văn trong năm học lớp 6, thì không còn khó khăn nào mà các bạn không thể vượt qua”.

Người thầy chọn gieo hy vọng thay vì tạo áp lực

Trong bối cảnh giáo dục thường đặt nặng thành tích, cách làm của thầy Hải mang đến một luồng gió mới: tôn trọng cảm xúc, đề cao tính cá nhân và khơi gợi giá trị sống. Việc gọi học sinh là “anh, chị” tưởng như chỉ là một chi tiết nhỏ thực chất phản ánh một triết lý giáo dục nhân văn: đối thoại thay vì áp đặt, đồng hành thay vì chỉ đạo.

Thầy Hải không khoác lên mình vẻ bề ngoài hào nhoáng. Nhưng phong cách của thầy nghiêm túc khi giảng dạy, gần gũi trong giao tiếp đã để lại ấn tượng mạnh với phụ huynh. Một phụ huynh chia sẻ: “Thầy đưa thư cho từng bạn một cách trịnh trọng, cảm giác thầy rất tâm huyết và đáng mến”.

Thầy Hải khéo léo lồng ghép thông điệp tích cực bằng chính trải nghiệm học tập của học sinh lớp mình.
Thầy Hải khéo léo lồng ghép thông điệp tích cực bằng chính trải nghiệm học tập của học sinh lớp mình.

Trong lá thư cuối cùng, thầy viết: “Lúc nào đó muốn có người lắng nghe, hãy cứ gọi cho thầy, thầy vẫn luôn ở đây”. Câu nói ấy không đơn thuần là một lời động viên. Nó là lời cam kết về một mối quan hệ lâu dài giữa người thầy và học trò điều hiếm thấy trong môi trường giáo dục vốn ngày càng chú trọng tính hiệu quả ngắn hạn.

Sự việc nhỏ tại lớp 6A6 đã mở ra một câu chuyện lớn hơn. Đó là câu chuyện về một người thầy không chỉ đứng lớp giảng bài, mà còn đứng trong trái tim học trò bằng lòng tin và sự tử tế.