Thần dược là một trong số ít bộ phim kinh dị Việt Nam gây chú ý bởi tính nghệ thuật cao và cách kể chuyện đầy táo bạo. Những cảnh quay đậm chất điện ảnh và nội dung thách thức trí tưởng tượng đã đưa người xem vào một hành trình vừa rùng rợn vừa mê hoặc. Điều đáng chú ý là bộ phim không cần quá nhiều lời quảng bá mà vẫn thu hút đông đảo khán giả nhờ vào chất lượng thực sự.
Khác với sự “đen tối” của Thần dược, bộ phim An lạc đến từ Myanmar lại chinh phục khán giả bằng sự trong trẻo, nhẹ nhàng. Câu chuyện về tình bạn giữa một thầy tu và chú chó nhỏ không chỉ mang đến những thước phim đẹp về thiên nhiên hùng vĩ, mà còn lồng ghép triết lý Phật giáo sâu sắc. Không cần truyền thông rầm rộ, bộ phim vẫn lan tỏa mạnh mẽ nhờ thông điệp ý nghĩa về hạnh phúc và tình yêu thương.
Trong khi hầu hết các bộ phim ngày nay đều dựa vào chiến dịch quảng bá hoành tráng để thu hút khán giả, vẫn có những tác phẩm chọn cách tiếp cận tinh tế hơn. Ví dụ, BHD gần đây giới thiệu một “bộ phim bí ẩn” với hình thức chiếu phim “mù”, không tiết lộ bất kỳ thông tin nào về nội dung hay đội ngũ sản xuất trước khi khán giả bước vào rạp. Dù là một thách thức lớn trong việc thu hút người xem, cách tiếp cận này mang lại sự tò mò và trải nghiệm hoàn toàn mới mẻ.
Sự có mặt của những bộ phim ít quảng bá không chỉ là sự bổ sung cần thiết cho màn ảnh rộng mà còn là lời nhắc nhở về giá trị cốt lõi của điện ảnh. Khán giả đến với phim không phải vì những thông tin dày đặc trên truyền thông, mà bởi mong muốn khám phá vẻ đẹp ẩn giấu trong kịch bản, phong cách đạo diễn hay thông điệp nhân văn. Những bộ phim này khiến người xem cảm nhận trọn vẹn vẻ đẹp của nghệ thuật mà không bị chi phối bởi sự ồn ào bên ngoài.
Những bộ phim “lặng lẽ” như Thần dược hay An lạc đã chứng minh rằng, không cần đến các chiến dịch PR hoành tráng, điều quan trọng nhất vẫn là chất lượng và giá trị nghệ thuật mà tác phẩm mang lại. Trong thế giới điện ảnh ngày càng xô bồ, những khoảng lặng này thực sự cần thiết để khơi dậy tình yêu thuần khiết và sự trân trọng đối với màn ảnh rộng.