Trong xã hội hiện đại, nơi mọi thứ diễn ra nhanh chóng và khắt khe, cảm xúc cá nhân đôi khi bị gạt sang một bên. Tuy nhiên, ở Trung Quốc một xu hướng mới đang nở rộ – giới trẻ chọn khóc nơi công cộng để tự chữa lành và cân bằng cảm xúc.
Theo South China Morning Post, hiện tượng này đang thu hút sự quan tâm của dư luận và được xem như một phản ứng tinh tế nhưng rõ ràng trước những áp lực vô hình từ công việc, cuộc sống và các mối quan hệ cá nhân. Thay vì giữ kín cảm xúc, người trẻ ngày nay chọn cách bộc lộ, thể hiện sự thành thật với chính mình.
Đáng chú ý, những địa điểm được lựa chọn không đơn thuần là nơi riêng tư mà lại rất công cộng: nghĩa trang, cổng tòa án, bệnh viện tâm thần hay Tử Cấm Thành – những nơi vốn dĩ gắn liền với biểu tượng quyền lực, sự sống – cái chết hoặc lịch sử. Sự đối lập giữa không gian và cảm xúc tạo nên một khung cảnh đặc biệt, nơi giọt nước mắt không còn là điều yếu đuối, mà trở thành một hành động đầy ý nghĩa.

Một trường hợp điển hình là tài khoản mạng xã hội “Đừng gọi tôi là Da Vinci” – một người làm trong lĩnh vực sản phẩm số tại Bắc Kinh. Người này đã khởi xướng nghi thức “Crazy Cry Saturday” – vào mỗi thứ Bảy, anh đạp xe đến sở thú Bắc Kinh, vừa đi vừa khóc. Với anh, hành trình kéo dài một giờ là cách để thanh lọc cảm xúc, sau đó mua cà rốt cho thú ăn như một cử chỉ khép lại chu trình chữa lành.
Tại Thượng Hải, một nữ nhân viên ngành tài chính có biệt danh NotFreeToArgue cũng chia sẻ trải nghiệm tương tự. Cô thường trang điểm kỹ lưỡng, ăn mặc chỉnh chu, rồi lái xe đến đảo Chongming – nơi cô có thể thả mình giữa không gian rộng lớn để khóc một cách tự do, không bị phán xét. Theo cô, sự chỉn chu về hình thức không nhằm gây chú ý mà là thể hiện sự trân trọng dành cho khoảnh khắc đối diện nội tâm.
Thực tế cho thấy, xu hướng này không giới hạn trong phạm vi giới tính. Một số nam giới cũng chủ động lựa chọn “lên đồ” trước khi khóc, như một cách nghiêm túc hóa hành vi tưởng chừng rất bản năng này. Một người đàn ông cho biết, dù thường ăn mặc xuề xòa khi hẹn hò, anh vẫn luôn cạo râu, chỉnh tóc trước khi quyết định đi khóc. Với anh, đó là một nghi lễ, giống như cuộc gặp gỡ giữa lý trí và cảm xúc.
Cùng với đó, cộng đồng mạng Trung Quốc cũng bắt đầu chia sẻ các “tọa độ cảm xúc” – những địa điểm lý tưởng để khóc một mình. Ngoài nghĩa trang và tòa án, tháp pháo Đông Bắc của Tử Cấm Thành – nơi có thể ngắm hoàng hôn trong yên tĩnh – được đánh giá là không gian lý tưởng cho việc trút bỏ nỗi lòng. Những nơi như sân bay quốc tế Phố Đông, sân vận động Bảo An ở Thâm Quyến, bờ sông Hán tại Vũ Hán hay hồ Xuân Vũ ở Nam Kinh cũng được giới trẻ đánh dấu như những “trạm dừng cảm xúc”.
Sự lan rộng của trào lưu “khóc nơi công cộng” có thể không chỉ là một hiện tượng tức thời. Trong một xã hội ngày càng khuyến khích cá nhân hóa và sự bộc lộ cảm xúc thật, xu hướng này cho thấy nhu cầu thiết yếu về sức khỏe tâm lý trong giới trẻ. Đó là lời nhắc nhở rằng cảm xúc, dù tiêu cực hay tích cực, đều cần được công nhận và thể hiện đúng cách, đúng nơi kể cả giữa đám đông.
Ở một góc nhìn khác, đây cũng là biểu hiện của sự thay đổi trong quan điểm sống: không còn che giấu nỗi đau, không xấu hổ với những giọt nước mắt, mà thay vào đó là tinh thần đối mặt, chấp nhận và chuyển hóa cảm xúc thành động lực để tiếp tục bước đi.
