“Xin chào quý vị!
Để đến được buổi hội thảo này, tôi đã có một chuyến hành trình vô cùng thú vị, với 12 giờ đồng hồ trải nghiệm cảm giác ‘ngủ trên bầu trời’. Tôi hy vọng rằng sự hiện diện của mình sẽ giúp quý vị được truyền thêm cảm hứng sống, ở một phút giây nào đó khi quý vị đang gặp khó khăn trong cuộc sống.
Tôi sinh ra tại một tỉnh nghèo ở miền Trung Việt Nam, nơi người ta thường ví von rằng Quảng Trị chỉ có nắng cháy và gió Lào. Khi mới ba tháng tuổi, tôi đã phải trải qua một ca tiểu phẫu để cắt một cục u máu ở bàn chân. Trong ca tiểu phẫu ấy, một bác sĩ thực tập vì mải chú ý đến ca phẫu thuật khác nên đã quên giữ bình oxy trên mặt tôi. Điều này đã khiến tôi bị chết lâm sàng, và được đưa vào nhà xác suốt tám giờ đồng hồ. Thế nhưng, tiếng khóc bật lên giữa nhà xác ấy đã trở thành bước ngoặt đầu tiên trong cuộc đời tôi.
Việc ‘trải nghiệm đầu đời’ này khiến hệ thần kinh vận động của tôi bị tổn thương, giọng nói của tôi chỉ có thể phát ra âm thanh ú ớ. Nhưng tôi nhận ra rằng mình có hai sự lựa chọn: hoặc chôn vùi tuổi trẻ nơi góc nhà, chờ đợi một kiếp sống khác, hoặc trở thành người phụ nữ dám dấn thân theo đuổi ước mơ của mình. Ở tuổi 16, tôi quyết định chọn phương án thứ hai – trở thành người phụ nữ dám dấn thân.
Ở Việt Nam, nhất là tại các vùng quê nghèo, sự xuất hiện của một đứa trẻ không trọn vẹn về hình hài thường bị xem là điều tiêu cực. Gia đình và tôi đã từng nghe những lời nói đầy tính miệt thị về tương lai của mình. Điều này từng khiến tôi là nạn nhân của bạo hành tinh thần bằng ngôn từ. Tuy nhiên, sự trải nghiệm ấy đã hình thành trong tôi một ‘vương quốc’ tâm hồn đặc biệt. Năm 9 tuổi, tôi bắt đầu học chữ từ em gái, mất một năm để thành thạo đọc viết. Kể từ đó, tôi lao vào thế giới sách vở như một con thiêu thân, đắm chìm trong trí tưởng tượng.
Năm 21 tuổi, tôi có cơ duyên gặp báo Tuổi Trẻ và quyết định vào Thành phố Hồ Chí Minh lập nghiệp. Hành trình ấy không dễ dàng với một người bình thường, huống hồ là tôi. Tôi nhớ lần đầu tiên bước xuống sân bay Tân Sơn Nhất, cảm giác choáng ngợp giữa dòng người xa lạ, cùng nỗi lo sợ lẫn trong tiềm thức. Nhưng giọng nói bên trong luôn thúc giục tôi: ‘Nhất định mình phải tìm được một chỗ đứng giữa dòng người này!’
Tôi đã trải qua những tháng ngày ngủ bên cạnh xe máy của người khác, hay xin ngủ dưới góc bếp nơi công ty mình làm việc. Vừa làm truyền thông, tôi vừa nuôi dưỡng đam mê viết văn, đồng thời học thêm các khóa về PR và tích cực tham gia hoạt động xã hội. Ở tuổi 23, tôi đã xuất bản cuốn sách đầu tay của mình. Sau ba cuốn sách văn học được xuất bản, năm 2013, tôi đã nghĩ ra một ý tưởng điên rồ: tôi muốn xách ‘con siêu xe’ của mình (cây nạng bốn chân) để đi khắp Việt Nam và góp nhặt những câu chuyện tử tế.
Hành trình này đầy khắc nghiệt, từ việc sức khỏe yếu, giọng nói khó nghe, tài chính eo hẹp, đến những khó khăn trong việc sử dụng các dịch vụ giao thông công cộng cho người khuyết tật tại Việt Nam. Nhưng tôi biết mình phải dấn thân, tìm cách thích nghi và giải quyết vấn đề của bản thân, thay vì chờ đợi sự thay đổi từ xã hội.
Trên con đường trải nghiệm, tôi may mắn gặp vô vàn người tử tế từ khắp mọi miền đất nước. Dù ban đầu họ không biết tôi là ai, nhưng khi đọc bài chia sẻ trên Facebook về mong muốn giúp đỡ ở một địa phương nào đó, họ luôn sẵn sàng hỗ trợ. Đến cuối năm 2018, tôi đã thực hiện được giấc mơ mang sách đến tặng các phạm nhân trên khắp Việt Nam, với tác phẩm ‘Tin vào điều tử tế’. Điều này là niềm tự hào lớn nhất của tôi, khi những độc giả trong trại giam đón nhận cuốn sách ấy.
Bản thân tôi luôn mơ ước về một thế giới mà ở đó chúng ta đề cao sự tử tế, nhằm giảm thiểu chiến tranh, bạo lực, và sự tàn phá môi trường. Cảm ơn quý vị đã lắng nghe câu chuyện của tôi, và xin hãy gọi tôi là Thiên thần 6 chân – một người phụ nữ Việt Nam tuy bé nhỏ về hình hài, nhưng luôn mang trong mình ước mơ lớn lao về sự dấn thân và trải nghiệm.”
Hành trình của Trần Trà My không chỉ đơn thuần là những bước đi vật lý, mà còn là hành trình khám phá nội tâm sâu sắc, nơi sức mạnh ý chí và lòng kiên nhẫn được tôi luyện qua từng thử thách cam go. Khởi đầu từ nghịch cảnh, cô không chấp nhận sự an bài của số phận, mà chọn cách sống tích cực, kiên cường và dấn thân vào những trải nghiệm ý nghĩa. Mỗi bước đi của cô, dù gập ghềnh, vẫn là minh chứng sống động cho khát vọng vươn lên và ý chí sắt đá.
Và bằng tất cả lòng can đảm và sự chân thành ấy, nhà văn Trần Trà My đã chứng minh rằng cuộc sống luôn ẩn chứa những điều kỳ diệu dành cho những ai dám vượt qua mọi giới hạn để chinh phục chính mình. Hành trình của cô là biểu tượng cho sức mạnh nội tại của một người phụ nữ Việt Nam, là nguồn cảm hứng vô tận cho những ai đang kiếm tìm ánh sáng giữa giông bão cuộc đời. Mỗi khi nghĩ về “Thiên thần 6 chân”, chúng ta không chỉ thấy một người phụ nữ kiên cường mà còn là một trái tim đầy ắp yêu thương, luôn sẵn sàng sẻ chia để biến thế giới này thành nơi tốt đẹp hơn.