Nằm trên đường Lý Thường Kiệt, Quận 10, TP.HCM, quán trọ Sài Gòn Bao Dung không bảng hiệu hào nhoáng, không cơ sở vật chất hiện đại. Thế nhưng, nơi đây lại là chốn đi về của hơn 10 cụ ông, cụ bà đã trải qua nhiều năm tháng bôn ba, không người thân thích, không nơi nương tựa.
Quán trọ được vận hành bởi những nhà hảo tâm và chính các thành viên sinh sống tại đây. Mỗi ngày, các cụ cùng nhau sinh hoạt, nấu nướng, chia sẻ công việc nhà và hỗ trợ lẫn nhau. Không gian tuy khiêm tốn nhưng trật tự, sạch sẽ. Mỗi phòng đều có giường chiếu gọn gàng, quạt máy và vật dụng sinh hoạt cơ bản.

Tự lực mưu sinh – Cùng nhau gìn giữ mái ấm
Dù tuổi cao, sức yếu, nhiều cụ vẫn chủ động lao động để phụ giúp duy trì cuộc sống tập thể. Người đi bán vé số, người bơm xe, số khác phụ trách trông coi xe máy hay bán hàng lưu niệm. Thu nhập tuy khiêm tốn, song đều được sử dụng một phần để đóng góp vào sinh hoạt chung.
Điểm đặc biệt là các bữa cơm tại quán trọ luôn mang đậm tinh thần đoàn kết. Thức ăn được nấu bằng sự góp sức của cả tập thể. Mỗi người một tay: người nấu, người nhặt rau, người dọn dẹp. Thỉnh thoảng, người dân địa phương hay các mạnh thường quân biết đến hoàn cảnh cũng mang rau củ, thịt cá đến hỗ trợ.
Trong gian bếp nhỏ, một chiếc tủ đông được sử dụng để bảo quản thực phẩm do bà con đóng góp. Nhìn những khay thịt gà, cá, rau củ được sắp xếp gọn gàng, bà con trong nhà trọ không giấu được niềm vui. Những bữa cơm tuy giản dị nhưng luôn đầy đủ dưỡng chất và đượm tình người.

Bà Đào Thị Nhung (65 tuổi), một trong những thành viên lâu năm, chia sẻ: “Tôi từng sống cảnh không nhà, không chốn tựa nương. Từ ngày về đây, tôi có nơi ăn, chỗ ở và người để trò chuyện mỗi ngày. Có lẽ, với tôi, đây chính là gia đình”.
Tương tự, ông Trần Văn Dậu (68 tuổi) từng trải qua nhiều năm sống lang thang. Ông xúc động: “Tôi từng rất cô đơn, nhưng khi về đây thấy còn nhiều người khổ hơn mình. Chính sự đồng cảm và giúp đỡ lẫn nhau khiến tôi thay đổi cách nghĩ, sống tích cực hơn”.
Nhiều cụ khác cũng tìm đến nơi này sau những biến cố cuộc đời. Họ từng làm thuê, làm mướn, sống tạm bợ qua ngày. Khi biết đến quán trọ, họ xin vào ở, được đón nhận như người thân trong nhà, không phân biệt gốc gác, hoàn cảnh.
Một mô hình cộng đồng nhân ái đáng nhân rộng
Dưới góc nhìn xã hội, Quán trọ Sài Gòn Bao Dung là mô hình cộng đồng tự quản hiệu quả, nơi người yếu thế được tạo điều kiện sinh sống và phát triển tinh thần đoàn kết. Không chỉ là nơi ở, nơi đây còn là điểm tựa tinh thần cho người cao tuổi – những người vốn thường bị bỏ quên trong xã hội hiện đại.

Chính nhờ tinh thần trách nhiệm và sự cảm thông, những con người từng là xa lạ nay đã trở thành một tập thể gắn bó. Mỗi ngày trôi qua tại quán trọ là một ngày họ sống có ích, có người bầu bạn, có nơi để trở về.
