Dịp 30/4 vừa qua, đoạn clip hát live Viết tiếp câu chuyện hòa bình của nhà văn Trần Trà My, được ghi hình tại Dinh Độc Lập đã nhanh chóng thu hút hàng chục nghìn lượt xem và chia sẻ. Không dàn dựng cầu kỳ, không xử lý hậu kỳ tinh vi, clip chỉ dài hơn hai phút nhưng để lại dư âm sâu sắc nhờ giọng hát đầy nỗ lực của một người không nói rõ.

Với Trà My người khuyết tật vận động, việc phát âm từng câu đã là thử thách. Song cô chọn hát live, không lồng nhạc, không che giấu những hạn chế của bản thân. Sau 10 ngày luyện tập, hơn hai tiếng quay liên tục, clip hoàn thiện không chỉ là kết quả kỹ thuật, mà còn là thành quả của tinh thần kiên cường và niềm tin vào giá trị con người.

Ý nghĩa vượt ngoài khuôn khổ một bài hát
Không chỉ gây ấn tượng bởi nghị lực cá nhân, lựa chọn bài hát và bối cảnh quay càng làm nổi bật thông điệp nữ nhà văn muốn gửi gắm. Viết tiếp câu chuyện hòa bình – sáng tác của nhạc sĩ Nguyễn Văn Chung vốn được nhiều người yêu thích bởi tinh thần lịch sử và niềm tự hào dân tộc. Trà My không chỉ thể hiện lại một ca khúc, mà chủ động “kể tiếp” câu chuyện ấy bằng chính sự hiện diện của mình tại địa điểm mang dấu ấn thống nhất đất nước.
Đây cũng là lần hiếm hoi Trà My hát trước công chúng. Dù còn nhiều giới hạn về phát âm, cô khẳng định: “Sợ vẫn cứ sợ, nhưng mình vẫn phải chiến đấu mỗi ngày” Lời chia sẻ chân thành càng khiến đoạn clip trở nên đáng giá, không vì sự hoàn hảo, mà vì sự quyết tâm.

Một phần trong hành trình sống có mục tiêu
Trần Trà My hiện là thí sinh cuộc thi Miss Crescent Moon Vietnam 2025 – sân chơi dành riêng cho phụ nữ khuyết tật. Việc xuất hiện trong cuộc thi không nhằm khẳng định ngoại hình, mà là một phần trong hành trình khẳng định nội lực, từ trang sách đến sân khấu, từ câu chữ đến âm nhạc.

Theo cô, nếu không dấn thân tham gia cuộc thi, có lẽ sẽ không có đủ dũng khí thực hiện đoạn clip nói trên. Điều đó cho thấy, những bước tiến nhỏ nhưng đúng hướng có thể mở ra không gian sống rộng lớn hơn, ý nghĩa hơn.

Giữa thời đại mạng xã hội phát triển, các sản phẩm nội dung dễ rơi vào xu hướng sao chép, chạy theo thị hiếu. Tuy nhiên, sự xuất hiện của Trà My với một clip mộc mạc, không phô trương, đã khơi dậy cảm xúc thật và tinh thần tích cực trong cộng đồng. Đó không chỉ là một hành động cá nhân, mà là đóng góp đầy tính nhân văn cho đời sống nghệ thuật và xã hội.
Từ một giọng hát chưa tròn vành, từ một hình ảnh không hoàn hảo, Trà My vẫn khiến người nghe xúc động. Bởi trong từng câu hát là cả một hành trình sống có ý thức, sống để truyền cảm hứng không phải bằng lý tưởng xa vời, mà bằng chính nỗ lực giản dị và chân thực mỗi ngày.
