Ngày 15/8, Netflix tung ra The Echoes of Survivors: Inside Korea’s Tragedies – phần tiếp theo của In the Name of God: A Holy Betrayal (2023). Bộ phim gắn nhãn 18+, gồm 8 tập, đưa khán giả đi qua bốn bi kịch từng làm chấn động Hàn Quốc. Nhưng thay vì chỉ nhận lại những câu chuyện “không thể tin nổi”, khán giả còn đối diện cảm giác rùng mình, phẫn nộ trước cách đoàn phim tái hiện nỗi đau.
Brothers’ Home – “địa ngục trần gian” giữa Busan
Hai tập đầu mở màn với Brothers’ Home ở Busan, một cơ sở phúc lợi trá hình hoạt động từ 1975-1987. Nơi này giam giữ hơn 40.000 người, trong đó có cả trẻ em, người khuyết tật, thậm chí nhân viên văn phòng chỉ vì… ngủ quên trên vỉa hè.
Phim tái hiện lời kể rùng rợn: lao động khổ sai, bị lạm dụng thể xác lẫn tinh thần, bỏ đói và giết hại. Ít nhất 657 người bỏ mạng. Quản giáo Park In Geun – kẻ đứng đầu chỉ chịu án nhẹ vì tội tham ô rồi trốn sang Australia, mang theo khối tài sản khổng lồ.
Khán giả không ngần ngại ví nơi này như “Auschwitz phiên bản Hàn Quốc”, nơi bóng tối nhân danh nhân đạo che mờ sinh mạng con người.

Tiếp đó, loạt phim xoáy sâu vào JMS Cult (Giáo phái Jesus Morning Star). Người sáng lập Jung Myeong Seok từng bị kết án hiếp dâm tín đồ. Qua lời kể của Maple, Amy cùng nhiều nhân chứng khác, khán giả rùng mình trước cách giáo phái dựng nên hệ thống bảo vệ kín kẽ, cho phép tội ác diễn ra trong nhiều năm.

Phần ba tập trung vào Gia đình Chijon, băng nhóm tội phạm từng gieo rắc nỗi sợ năm 1993-1994. Với tư tưởng cực đoan “trừng phạt giới nhà giàu”, chúng bắt cóc, giam giữ, tra tấn và giết hại nạn nhân sau khi ép chuyển nhượng tài sản.
Nhân chứng duy nhất, Lee Jeong Su, từng trải qua một tuần địa ngục trước khi trốn thoát. Câu chuyện của ông trở thành chìa khóa giúp cảnh sát triệt phá băng nhóm man rợ này.

Hai tập cuối tái hiện vụ sập tòa nhà Sampoong năm 1995 – thảm họa thời bình kinh hoàng nhất Hàn Quốc với 502 người chết, gần 1.000 người bị thương. Nguyên nhân được chỉ ra là sự cẩu thả trong xây dựng, cộng thêm tham nhũng và tắc trách từ những người có trách nhiệm.
Những thước phim phỏng vấn người sống sót như Yoo Ji Hwan (18 tuổi khi đó) được cứu ra sau gần 12 ngày mắc kẹt khiến không ít khán giả rơi nước mắt.
Tranh cãi dữ dội vì cách tái hiện
Điều khiến bộ phim trở thành tâm điểm tranh cãi chính là cách ê-kíp “bóc lại vết sẹo”. Các nhân chứng Brothers’ Home bị yêu cầu mặc đồng phục giống thời bị giam giữ, bị trói dây thừng trong không gian mô phỏng phòng tra tấn.
Khán giả phẫn nộ: “Tại sao phải bắt họ mặc lại bộ đồ đau thương ấy? Chỉ cần phỏng vấn bình thường là đủ. Đây giống như một cú dao cứa thêm vào vết thương chưa lành”.
Tạp chí Time cũng thẳng thắn: Dù bộ phim mở ra góc nhìn toàn cầu, nhưng đôi khi rơi vào tình trạng “khai thác nỗi đau không cần thiết”, khiến câu chuyện lạc nhịp so với mục đích ban đầu.
