Truyền Cảm Hứng

Tưởng như kỳ nghỉ buồn vì mất nhẫn, gia đình người Úc lại có kỷ niệm khó quên ở Đà Nẵng

MCS- Giữa cái nắng oi ả của tháng 7 ở Đà Nẵng, hai nhân viên quản lý bãi biển đã khiến kỳ nghỉ của một gia đình người Úc trở thành ký ức không thể nào quên.

Ngày 31/7, ông Lein Riches, du khách đến từ Úc, cùng gia đình chọn Đà Nẵng là điểm dừng chân. Tưởng chừng mọi thứ chỉ đơn thuần là một kỳ nghỉ thông thường, cho đến khi cô con gái đánh rơi chiếc nhẫn đính hôn quý giá khi đang vui chơi tại bãi tắm Cửa Đại – một khu vực thuộc phường Hội An Đông, TP. Đà Nẵng.

Cát biển nuốt trọn kỷ vật tình yêu. Cả gia đình hốt hoảng lục tìm trong vô vọng giữa không gian mênh mông của sóng và nắng. “Chúng tôi cảm thấy bất lực. Đó không chỉ là một món đồ, đó là cảm xúc, là một phần ký ức”, ông Riches kể lại.

Tối hôm đó, không còn cách nào khác, ông viết bài kêu gọi sự giúp đỡ lên mạng xã hội, hy vọng mong manh như sợi chỉ giữa đại dương.

Giữa đêm khuya, bài đăng ấy lọt vào mắt anh Phan Thanh Trinh – nhân viên Ban quản lý bán đảo Sơn Trà và các bãi biển du lịch Đà Nẵng. Không chần chừ, anh nhắn tin hẹn ông Riches sáng hôm sau sẽ hỗ trợ tìm kiếm. Người đồng hành cùng anh là anh Phạm Nhử Đông.

Họ chạy xe gần 30km dưới cái nắng như đổ lửa, đến bãi tắm từ sáng sớm. Nhưng địa điểm cụ thể nơi đánh rơi nhẫn không còn rõ, lại thêm thủy triều thay đổi, mọi thứ trở nên mù mờ.

Thay vì bỏ cuộc, họ bắt đầu rà tìm theo phương pháp “chân trần trên cát”, di chuyển từng bước một, mắt nhìn, tay sục. Một giờ trôi qua tưởng như dài vô tận rồi bất ngờ: dưới lớp cát sâu gần nửa mét, chiếc nhẫn bạc lấp lánh ánh lên trong nắng.

“Tôi đã khóc. Không phải vì mất, mà vì được giúp đỡ vô điều kiện”
“Tôi đã khóc. Không phải vì mất, mà vì được giúp đỡ vô điều kiện”

“Anh ấy kéo hết các lớp cát lên. Tôi theo dõi, thở gấp. Rồi… chiếc nhẫn hiện ra. Tôi không thể tin nổi”, ông Riches chia sẻ trong sự xúc động nghẹn ngào.

Khoảnh khắc chiếc nhẫn trở lại tay con gái ông không chỉ là sự kết thúc của một cuộc tìm kiếm. Nó là một hành trình của lòng tin, của lòng tốt không đòi hỏi đáp đền.

Anh Trinh và anh Đông từ chối nhận tiền. Thay vào đó, họ nhận lại cái ôm thật chặt và những giọt nước mắt chân thành từ một người đàn ông xa lạ. “Chúng tôi chỉ nghĩ rằng, nếu mình mất món đồ quý giá, cũng sẽ muốn ai đó giúp như thế”, anh Trinh cười hiền.

Đây không phải lần đầu tiên anh Trinh giúp người lạ. Trước đó ít ngày, anh từng giúp hai cô gái trẻ tìm lại điện thoại bị sóng biển cuốn mất dấu.

Không lời khoe khoang. Không kỳ vọng được ghi nhận. Những con người như anh Trinh và anh Đông vẫn lặng lẽ làm việc của mình dưới nắng, giữa cát, với đôi mắt tinh và một trái tim mềm.

cả anh Trinh và anh Đông đều từ chối nhận bất kỳ khoản thù lao nào.
Cả anh Trinh và anh Đông đều từ chối nhận bất kỳ khoản thù lao nào.

Chiếc nhẫn được tìm thấy. Nhưng cái mà ông Riches mang về quê hương không chỉ là một món trang sức. Đó là niềm tin, là hình ảnh một đất nước nơi lòng tốt được gìn giữ như báu vật. “Việt Nam và con người ở đây thật tuyệt vời”, ông nói, mắt đỏ hoe.

Giữa dòng người tấp nập, những câu chuyện đẹp như vậy nhắc chúng ta rằng: tử tế là một loại sức mạnh âm thầm, bền bỉ và đầy xúc cảm.