Nhịp Đập Trái Tim

Valentine đâu chỉ dành cho những kẻ yêu nhau

MCS- Người ta bảo valentine là ngày của tình yêu, nhưng đâu phải tình yêu lúc nào cũng là chuyện của hai người. Có những năm tháng ta đi qua valentine với bàn tay trống không, nhưng không có nghĩa là ta cô đơn. Vì tình yêu, đôi khi không nằm trong một mối quan hệ, mà là ở những khoảnh khắc ta học cách yêu thương chính mình.

Mỗi năm đến ngày 14/2, cả thành phố như được nhuộm bởi sắc đỏ của hoa hồng và những hộp socola ngọt ngào. người ta trao nhau những cái ôm, những món quà và những lời hẹn ước. Còn những kẻ độc thân như tôi, chỉ biết lặng lẽ bước qua những con phố ấy, cảm giác như mình vô hình giữa cả biển người đang yêu. Nhưng có thật là ngày valentine không dành cho tôi không? hay tôi chỉ đang tự cô lập mình khỏi một ngày có thể đẹp theo một cách khác?

Tôi đã từng ghét valentine. không phải vì tôi ghét tình yêu, mà vì tôi ghét cái cách ngày này khiến tôi nhận ra mình đang một mình. Tôi đã từng ngồi trước màn hình điện thoại, nhìn bạn bè khoe những món quà đáng yêu từ người thương, nhìn những con phố đông nghẹt những cặp đôi tay trong tay, rồi tự hỏi: “mình có đang thiếu đi điều gì không?”

Nhưng rồi, tôi dần nhận ra, nỗi cô đơn ấy không đến từ việc tôi không có ai bên cạnh, mà đến từ việc tôi chưa học được cách tận hưởng những ngày không có ai bên cạnh.

yêu một mình cũng là yêu
Yêu một mình cũng là yêu.

Có một điều mà tôi mất khá lâu mới hiểu ra: valentine không phải là ngày chỉ dành cho những đôi tình nhân. Nó là ngày để ta trân trọng tình yêu dù là yêu một người, yêu bạn bè, yêu gia đình hay yêu chính bản thân mình.

Năm ngoái, thay vì trốn trong phòng với một bộ phim sến súa và một ly trà sữa tự an ủi, tôi quyết định làm điều gì đó khác đi. Tôi mua một bó hoa tươi, tự tay chọn cho mình một cuốn sách hay, rồi đi đến một quán cà phê xinh xắn, dành cả buổi tối chỉ để tận hưởng không khí dễ chịu xung quanh.

Và tôi chợt nhận ra, valentine không tệ như tôi vẫn nghĩ. Nó chỉ trở nên đáng buồn nếu ta để nó trở thành một ngày nhắc nhở về sự cô đơn, thay vì là một ngày để yêu thương bất kể là yêu ai.

Nếu valentine là ngày của những món quà, thì tại sao lại phải chờ ai đó tặng quà cho mình? Tôi từng nghĩ quà cáp chỉ có ý nghĩa khi nó đến từ một ai đó đặc biệt, nhưng rồi tôi nhận ra, bản thân mình cũng xứng đáng được nâng niu và yêu thương theo cách riêng.

Thế nên, tôi bắt đầu có một thói quen nhỏ: mỗi năm vào ngày 14/2, tôi sẽ tự mua cho mình một món quà có thể là một chiếc váy đẹp, một bữa ăn ngon hay chỉ đơn giản là một buổi tối thật thư thả không nghĩ ngợi. Không phải vì tôi cần bù đắp cho sự cô đơn, mà vì tôi muốn nhắc nhở bản thân rằng, tôi cũng xứng đáng với những điều ngọt ngào, dù có ai ở bên cạnh hay không.

Đến cuối cùng, ngày 14/2 cũng chỉ là một ngày như bao ngày khác trong năm. Hoa rồi sẽ tàn, socola rồi sẽ hết, những lời chúc rồi cũng bị quên lãng. Nhưng nếu ta học được cách yêu bản thân, thì tình yêu ấy sẽ ở lại, bất kể là valentine hay bất kỳ ngày nào trong đời.

Vậy nên, nếu bạn cũng đang một mình vào ngày này, hãy cứ tận hưởng nó theo cách riêng. Hãy tự tặng mình một bó hoa, một món quà, một bữa tối ngon lành. hãy đi xem một bộ phim, đọc một cuốn sách, hoặc làm điều gì đó khiến bạn vui. Vì rốt cuộc, điều quan trọng nhất không phải là bạn có ai bên cạnh hay không, mà là bạn có đang hạnh phúc với chính mình hay không.

Valentine đâu chỉ dành cho những kẻ yêu nhau. Nó cũng là ngày của những người biết yêu chính mình.