Nhịp Đập Trái Tim

Hơi ấm của những ký ức

MCS- Đêm lạnh chùng xuống thật sâu. Từ góc vườn, hương hoa nhài len lỏi trong không khí, hòa quyện cùng mùi gỗ trầm thoang thoảng. Co tròn trong chiếc chăn con công, chạm vào lớp vải mềm mại, tôi thấy mình như trở về những ngày thơ ấu nơi có hơi ấm từ bàn tay bà, có những giấc mơ nằm trọn trong sắc màu rực rỡ của tấm chăn đã theo mình suốt bao mùa đông.

Ký ức là thứ có thể cũ kỹ, nhưng cũng có thể sống động như vừa chạm vào hôm qua. Giống như chiếc chăn con công, dẫu đã qua bao năm tháng, từng đường kim mũi chỉ vẫn mang theo hơi ấm quen thuộc. Hồi bé, mỗi đêm đông lạnh giá, bà lại đắp chăn cho tôi, vỗ về bằng những câu chuyện ngày xưa. Tấm chăn ấy không chỉ giữ ấm mà còn là nơi những giấc mơ được ấp ủ, nơi tình thương đan vào từng sợi vải, để rồi mãi sau này, khi trưởng thành, chỉ cần nhìn thấy chăn con công, tôi lại thấy lòng mình dịu dàng đến lạ.

Không chỉ là một món đồ gợi nhớ, chăn con công còn là biểu tượng của những điều xưa cũ được hồi sinh. Những sắc màu rực rỡ, họa tiết hoài cổ ngày nào giờ lại trở thành xu hướng, len lỏi vào những bộ sưu tập thời trang retro, những chiếc váy vintage hay thậm chí là họa tiết trên phụ kiện. Có những thứ tưởng như chỉ thuộc về quá khứ, bỗng một ngày sống dậy đầy kiêu hãnh, trở thành tuyên ngôn của phong cách. Giống như những con người dù đi qua bao nhiêu mùa thay đổi, vẫn giữ trong mình một phần ký ức không phai.

 không chỉ là món đồ giữ ấm mà còn là biểu tượng ký ức
Không chỉ là món đồ giữ ấm mà còn là biểu tượng ký ức.

Những chiếc chăn con công ngày nay không chỉ là một món đồ ấm áp mà còn là một nét văn hóa, một câu chuyện được dệt nên từ những năm tháng cũ. Khi thời tiết se lạnh, khi lòng người cần một chút vỗ về, chỉ cần quấn mình trong chiếc chăn mềm mại ấy, ta như được ôm trọn cả những ngày xưa cũ, chạm vào từng sợi nhớ mong, để thấy rằng dù thế gian có đổi thay, vẫn có những điều còn mãi trong tim.