Những ngày qua, không khó để bắt gặp những tấm biển quảng cáo với tông màu xanh – đen cùng những dòng chữ đầy trăn trở như: “Mẹ càng đòi hỏi, con càng mệt mỏi. Con chỉ muốn vô tư!” hoặc “Mẹ ơi, bao nhiêu cuộc đua nữa mới đủ?” Hình ảnh những đứa trẻ buồn bã, mệt mỏi như một lời thức tỉnh dành cho các bậc phụ huynh.

Thông điệp này nhanh chóng trở thành chủ đề nóng trên mạng xã hội, chia cộng đồng thành hai luồng ý kiến trái chiều. Một bên ủng hộ và cho rằng đây là tiếng nói đại diện cho nhiều đứa trẻ đang chịu áp lực học tập và kỳ vọng từ cha mẹ. Bên còn lại lại cho rằng, kỳ vọng không hẳn là điều xấu, bởi không có cha mẹ nào muốn con mình thất bại.

Theo khảo sát của Viện Xã hội học (IOS), gần 22% trẻ vị thành niên tại Việt Nam gặp vấn đề về sức khỏe tâm thần, chủ yếu do áp lực học tập và sự kiểm soát nghiêm ngặt của cha mẹ. Đây không còn là câu chuyện cá biệt, mà là thực trạng đáng suy ngẫm trong xã hội hiện đại.
Tuổi thơ đáng lẽ ra phải là những ngày tháng vô tư với tiếng cười, những buổi rong chơi dưới ánh mặt trời, nhưng với nhiều đứa trẻ, đó lại là chuỗi ngày bị vây quanh bởi lịch học kín mít. Nhiều em nhỏ chưa kịp lớn đã phải sống với áp lực điểm số, kỳ vọng của cha mẹ và nỗi sợ bị so sánh với “con nhà người ta”.

Vậy, chúng ta đang dạy con trưởng thành hay đang khiến con kiệt sức? Có lẽ, điều trẻ cần nhất không phải là thành tích để làm hài lòng người lớn, mà là một tuổi thơ đúng nghĩa nơi chúng có thể được sai, được thử nghiệm, và được sống hạnh phúc với chính mình.
Những tấm biển quảng cáo này có thể sớm bị gỡ bỏ, nhưng dư âm của nó sẽ còn đọng lại. Và quan trọng hơn cả, sau khi lắng nghe tiếng lòng của con trẻ, cha mẹ sẽ chọn cách tiếp tục hay thay đổi?