Tại chợ nổi Cái Răng (Cần Thơ), thức ăn không bày biện trên bàn mà đặt ngay trên chiếc ghe nhỏ; thực khách không ngồi trong quán cố định mà cùng người bán lắc lư trên sóng nước. Đó là lý do món “bún lắc” trở thành một khái niệm độc nhất vô nhị không ai nghĩ chỉ cần thêm một chút chòng chành, món ăn lại trở nên thú vị đến vậy.

Cái tên “bún lắc” ra đời từ chính trải nghiệm ăn uống đặc biệt: khi tàu lớn đi ngang, ghe nhỏ chao đảo, khiến người ăn phải giữ chặt bát bún, tay trái bám thành ghe, tay phải húp vội nước lèo nóng hổi. Cảm giác ấy vừa hồi hộp vừa hứng khởi, đặc biệt là với những ai lần đầu “ăn giữa sóng”.

Mỗi sáng sớm, khi mặt sông còn lấp lánh sương mù, những chiếc ghe bán bún đã neo mình quanh chợ nổi. Người bán vừa nấu vừa trò chuyện rôm rả, thoáng thấy khách quen hay du khách nước ngoài đều nở nụ cười niềm nở. Ghe nhỏ chỉ vỏn vẹn vài chiếc ghế nhựa, một bếp than đỏ lửa và nồi nước lèo nghi ngút khói. Vậy mà cái tình của người bán, cộng với nhịp sống trôi chầm chậm, khiến mọi thứ dường như ngon gấp đôi.

Bát bún riêu không cầu kỳ: sợi bún trắng, riêu cua vàng, thêm vài lát chả, rau sống và chút mắm ớt. Nhưng ăn giữa không gian sóng nước, với tiếng rao í ới từ những ghe hàng kế bên, tiếng máy nổ từ xuồng máy xa xa, tất cả hoà thành một thứ hương vị đặc biệt không thể bắt gặp ở bất kỳ nhà hàng sang trọng nào.

Không ít du khách nước ngoài bối rối lúc đầu nhưng sau đó lại phấn khích vì cảm giác “ăn như chơi tàu lượn”. Nhiều người còn ví von rằng, món “bún lắc” là một “roller coaster vị giác” giữa lòng miền Tây.