Sao và Cuộc Sống

Card “bo góc” Dương Domic lập kỷ lục giá trước thềm concert tại Mỹ

MCS- Giá trị một tấm card không nằm ở chất liệu in ấn, mà nằm ở niềm tin và... niềm tin ấy đôi khi có giá lên tới 100 triệu đồng.

Không chỉ là một sự kiện âm nhạc mang tính giao lưu văn hóa, Anh Trai Say Hi nơi 27 nam nghệ sĩ Việt sẽ trình diễn trong hai đêm tại Las Vegas (26 – 27/7) đang bất ngờ trở thành tâm điểm của một làn sóng mua bán ngầm sôi động. Đáng chú ý, các combo bao gồm vé và thẻ “bo góc” in hình nghệ sĩ vốn chỉ là sản phẩm đi kèm lại đang được rao bán lại với mức giá cao bất thường.

Khởi đầu ở mốc 20 – 30 triệu đồng, nhiều bộ card đã tăng vọt lên tới 60 triệu chỉ trong 48 giờ. Riêng với nghệ sĩ Dương Domic, một combo đã cán mốc kỷ lục 100 triệu đồng, trong khi HIEUTHUHAI không kém cạnh với mức giá lên tới 83 triệu.

Chỉ còn vài ngày trước khi 27 nghệ sĩ Việt đổ bộ Las Vegas cho concert Anh Trai Say Hi
Chỉ còn vài ngày trước khi 27 nghệ sĩ Việt đổ bộ Las Vegas cho concert Anh Trai Say Hi.

Khi “bo góc” trở thành tấm vé đầu tư

Không có mã QR, không tích điểm, không quyền lợi đặc biệt, nhưng những tấm card “bo góc” đang vận hành như một loại hàng hóa đầu cơ thực thụ. Theo ghi nhận, các giao dịch chủ yếu diễn ra trong cộng đồng fan “Hi mom, Hi dad” nơi người hâm mộ sẵn sàng trả mức giá cao để sở hữu card của nghệ sĩ mình yêu thích. Điều này khiến không ít người so sánh thị trường này với mô hình giao dịch các photocard idol tại Hàn Quốc, nơi giá trị được quyết định bởi cung cầu, độ hiếm và tâm lý sở hữu cá nhân.

Thị trường song song bùng nổ trước giờ G
Thị trường song song bùng nổ trước giờ G.

Tuy nhiên, khác với các thần tượng có hệ sinh thái merchandise quy củ, card của Anh Trai Say Hi vẫn chỉ là sản phẩm phụ, chưa được định vị chính thức về mặt sưu tầm hay phát hành giới hạn. Việc đẩy giá lên hàng chục, thậm chí hàng trăm triệu đồng trong thời gian ngắn khiến nhiều người lo ngại về một “hiệu ứng bong bóng” mang tính thời điểm.

Khoảng chênh giữa kỳ vọng và giá trị thực

Đáng lưu ý, dù sở hữu lượng fan trẻ trung và sẵn sàng chi mạnh, các nghệ sĩ tham gia Anh Trai Say Hi phần lớn vẫn hoạt động trong phạm vi thị trường nội địa. Dự án chưa ghi nhận dấu ấn rõ rệt tại thị trường quốc tế, và cũng chưa có hệ quy chiếu rõ ràng về giá trị card merchandise như các nhóm nhạc Hàn Quốc.

Trong khi đó, người bán phần nhiều là người tham dự concert lại tận dụng tâm lý “sợ lỡ cơ hội” để hét giá. Điều này dẫn đến một nghịch lý: card càng được quảng bá là “đắt”, lại càng được săn lùng. Từ đó, tạo nên chuỗi phản ứng dây chuyền khiến giá cả mất kiểm soát.

Dù ủng hộ hay phản đối, không thể phủ nhận sức hút của Anh Trai Say Hi đã vượt xa sân khấu Las Vegas. Từ một sự kiện âm nhạc, dự án đang mở ra các cuộc tranh luận sôi nổi về giá trị nghệ thuật, văn hóa tiêu dùng và hành vi thần tượng hóa trong giới trẻ. Đây cũng là lời nhắc cho các nhà tổ chức rằng mỗi sản phẩm phụ đều có thể trở thành trung tâm của một câu chuyện lớn – nếu biết cách định vị, kiểm soát và truyền tải đúng cách.