Nhịp Đập Trái Tim

Khi cảm xúc hóa thành những gam màu dịu dàng

MCS- Trong cuộc sống bộn bề sắc màu, có khi nào bạn lặng nhìn chính mình và tự hỏi, màu sắc của tôi là gì? Phải chăng đó là gam màu đậm nhạt của những giấc mơ dang dở, những kỷ niệm chưa bao giờ phai hay cảm xúc đang len lỏi trong từng nhịp thở thường ngày?

Mỗi người chúng ta bước qua cuộc đời, vô tình hay hữu ý, đều mang theo mình một màu sắc. Có những người như ánh nắng vàng rực, mỗi lần họ xuất hiện, không gian bỗng sáng bừng lên niềm vui. Có những người tựa như mảng xanh thẳm của trời, trầm tĩnh, sâu lắng, là chốn an yên để người khác tìm đến khi cần một khoảng lặng. Nhưng cũng có những màu sắc nhạt nhòa, dường như chỉ vừa kịp hiện diện trong khoảnh khắc ngắn ngủi, rồi lại lặng lẽ biến mất giữa dòng đời tấp nập.

Màu sắc của bạn là gì? Có thể là sắc đỏ của đam mê, cháy bỏng nhưng đôi khi cũng mệt nhoài vì những ước mơ còn dang dở. Hoặc là màu trắng, giản đơn nhưng tinh khôi, phản chiếu những hy vọng thuần khiết mà bạn cất giữ trong tim. Và cũng có thể, màu của bạn là sự pha trộn – sắc vàng của ngày rực rỡ xen lẫn xanh xám của những cơn bão lòng đã qua.

Bạn có bao giờ tự hỏi màu sắc nào đại diện cho cá nhân?

Trong hành trình sống, chúng ta không ngừng thay đổi. Màu sắc của cá nhân hôm nay có thể rực rỡ, nhưng ngày mai lại nhạt đi bởi những mỏi mệt. Có đôi lúc, bạn bỗng thấy mình trở nên mờ nhạt, như một tấm vải bị phai màu sau những lần giặt giũ. Nhưng bạn biết không? Chính trong những lần đó, bạn đang chuẩn bị để dệt thêm vào mình những gam màu mới. Đẹp hơn, sâu sắc hơn, và cũng thật hơn.

Khi còn nhỏ, ta thường tin rằng cuộc đời nên rực rỡ như bảng màu cầu vồng. Nhưng lớn lên, chúng ta nhận ra, không phải lúc nào cũng cần một bức tranh lấp lánh sắc màu. Đôi khi, chính sự pha trộn đầy ngẫu hứng giữa sáng và tối, giữa đậm và nhạt, mới tạo nên một phiên bản ta hoàn chỉnh nhất.

Mỗi màu sắc mà bạn mang trên mình là một câu chuyện. Là những lần tổn thương nhưng không bỏ cuộc, là những buổi sáng thức dậy với lòng tràn đầy hy vọng. Đó là những ước mơ thầm lặng bạn chưa dám thổ lộ, những lần yêu thương bị giấu kín, hay cả những lần dang tay giúp đỡ ai đó mà không mong đáp lại.

Vậy nếu ai đó hỏi bạn, màu sắc của bạn là gì? Đừng vội trả lời. Có lẽ bạn chưa nhận ra, nhưng sắc màu ấy luôn ở đó, âm thầm vẽ nên chính bạn. Nó không cần phải chói lọi như ánh đèn sân khấu, chỉ cần là màu bạn yêu thương, màu của chính bạn là đủ để làm thế giới này thêm phần ý nghĩa.