Lá thư đã bị thời gian làm cho cũ kỹ, màu giấy ố vàng, và những nếp gấp rách nát. Dẫu vậy, chỉ trong 12 giờ sau khi được đăng tải trên một fanpage, hình ảnh bức thư đã nhận về hơn 43.000 lượt yêu thích cùng 2.200 lượt chia sẻ. Nội dung của thư được viết từ năm 2009, khi người mẹ gửi tiền cho con gái đang đi học xa nhà: “Mẹ gửi cho con 800.000đ. Dạo này mẹ ở nhà bận lắm, phải một mình lo cho cả nhà nên khó khăn. Con chi tiêu tiết kiệm nhé. Mẹ không cần quà sinh nhật, chỉ mong con học tốt để có tương lai. Đừng phụ lòng mẹ.”
Những dòng chữ giản dị này đã làm người đọc không khỏi nghẹn ngào. Số tiền 800.000 đồng thời điểm năm 2009 tuy ít ỏi nhưng đầy ắp sự yêu thương, sự tằn tiện của một người mẹ đang xoay xở từng đồng. Bà chỉ mong con mình hiểu hoàn cảnh khó khăn, biết tiết kiệm và học hành chăm chỉ để sau này có một cuộc sống tốt hơn.
Sự xuất hiện của bức thư không chỉ gợi nhớ về những kỷ niệm của nhiều người mà còn mở ra những câu chuyện xúc động về tình cảm gia đình. Tài khoản Nguyễn Hồng Ngọc (34 tuổi, Hà Nội) kể lại những năm tháng khi còn là sinh viên ở Hà Nội: “Mỗi tháng mẹ tôi phải vay tiền gửi cho tôi, dù nhà khó khăn. Mẹ luôn bảo tôi chuyên tâm học hành, đừng lo lắng về tiền bạc. Đó là động lực để tôi cố gắng đến ngày hôm nay.”
Một tài khoản khác, có tên Cô Bống, chia sẻ: “Chữ mẹ tôi giống thế này. Hơn 10 năm trước, bố mẹ cũng vất vả nuôi tôi với 2 triệu mỗi tháng. Nhưng khi đi thực tập, tôi chi đến 1 triệu mỗi tuần. Lúc ấy mới cảm thấy xót xa cho công sức của bố mẹ.”
Bên dưới bài đăng, không ít người bày tỏ sự đồng cảm và chia sẻ những câu chuyện riêng về mẹ. Bạn Diệu Nga xúc động: “Nét chữ này giống mẹ tôi quá. Mẹ giờ hay nhắn tin dài, nhưng mỗi dòng tin vẫn khiến tôi cảm thấy như nhận được thư tay vậy.” Còn bạn Thanh Lam thì kể: “Mẹ tôi luôn gửi kèm những lời dặn dò khi gửi tiền ra Hà Nội. Lần nào ốm, mẹ còn cẩn thận gói thuốc, viết giấy chỉ cách uống và chăm sóc bản thân.”
Những kỷ niệm về gia đình, về mẹ, về sự hy sinh thầm lặng của những người thân đã lan tỏa khắp các bình luận. Một người dùng có tên Lê Khả Hưng hồi tưởng lại: “Năm 2007, tôi nhập học với 800 ngàn mẹ đưa và một hộp muối lạc. Sau một tháng, tôi ăn dè xẻn đến mức mang về hơn 400 ngàn. Sau đó, mẹ không còn rang muối lạc cho tôi nữa vì sợ tôi gầy quá, không học nổi.”
Không ít câu chuyện về sự khó khăn của gia đình đã được chia sẻ, nhưng điểm chung là tất cả đều nhấn mạnh vào tình yêu thương vô điều kiện của cha mẹ dành cho con cái. Những người như bạn Trần Duy Đức còn phải thốt lên: “Bạn nào còn mẹ là may mắn hơn tôi và rất nhiều người rồi.”
Câu chuyện về người anh trai của anh Trần Hoàng Hiệp cũng khiến nhiều người xúc động. Anh kể lại rằng, vào 18 năm trước, anh khăn gói từ Thanh Hóa vào TP.HCM học đại học, trong khi anh trai đã từ bỏ ước mơ vào đại học sau ba lần thi trượt. Mọi hy vọng, ước mơ của người anh đều đặt vào anh Hiệp. “Anh tôi làm bốc vác, gửi hết tiền cho mẹ để nuôi tôi ăn học. Một lần, anh viết đúng một câu ‘Cố gắng học nhé!’ trong phong bì tiền. Dù tôi là sinh viên năm nhất hay giờ đã 40 tuổi, câu nói ấy vẫn khiến tôi rơi nước mắt.”
Những dòng thư, những câu chuyện từ cộng đồng mạng đã khiến không ít người phải tự nhìn lại và trân trọng hơn những gì gia đình dành cho mình. Nhân dịp 20/10, bức thư của người mẹ không chỉ là lời nhắc nhở về tình yêu gia đình mà còn là động lực để mỗi người con sống sao cho xứng đáng với sự hy sinh vô điều kiện của mẹ cha.