Nhịp Đập Trái Tim

Lắng nghe mùa chạm khẽ vào tim

MCS- Cuối hạ đầu thu, tháng Tám ghé về như một nốt lặng trong bản nhạc bốn mùa. Không vội vàng, chẳng ồn ào – chỉ dịu dàng len vào tâm trí như một cái chạm khẽ của thời gian khiến lòng người bâng khuâng đến lạ.

Có những tháng trong năm đi qua rất nhẹ, tưởng chừng chỉ là một cái chớp mắt. Nhưng tháng Tám thì khác. Tháng Tám đến như một bước chân dịu dàng, vừa đủ để người ta nhận ra mình đang đứng giữa ranh giới mong manh của hai mùa: hạ thì chưa muốn rời, thu đã thấp thoáng sau lưng.

Khi tháng Bảy vừa kịp khép lại cánh cửa cuối cùng, tháng Tám nhẹ nhàng bước đến, mang theo những cơn gió có phần dịu hơn, nắng vàng đã thôi gay gắt và lòng người cũng chậm lại sau những bận rộn, ồn ào của mùa hè. Trên những tán cây xà cừ, bằng lăng, phượng vĩ… những chiếc lá non đã ngả màu vàng, màu nâu nhạt – dấu hiệu đầu tiên của một mùa thu đang lặng lẽ ghé về.

Tháng Tám không ồn ào như tháng Năm mùa thi, cũng không gấp gáp như tháng Sáu đổ lửa. Tháng Tám như một bản hòa âm trầm lắng, dịu êm, vừa đủ làm người ta bâng khuâng, thảng thốt. Những cơn mưa không còn ào ạt như đầu hạ, mà lặng thầm hơn, kiểu mưa khiến người ta nhớ đến một đôi mắt từng đượm buồn, hay một chiều cũ ai đó từng đứng đợi.

Tháng Tám – mùa hạ dần khép lại, thu đang kẽo kẹt mở cửa
Tháng Tám – mùa hạ dần khép lại, thu đang kẽo kẹt mở cửa.

Người ta hay nhắc đến tháng Tám với một nỗi nhớ mơ hồ. Không rõ là nhớ ai, nhớ điều gì, chỉ thấy lòng mình tự dưng chênh vênh một nhịp. Có lẽ là vì tháng Tám đánh thức trong ta những dư âm quen thuộc: tiếng ve khẽ tắt, ánh hoàng hôn trải dài như một dải lụa mỏng, và hương hoa sữa thoảng qua đầu ngõ báo hiệu mùa cũ đang thu mình lại.

Tháng Tám là tháng của những điều ngập ngừng, như thể thời gian cũng chẳng nỡ bước vội. Những ký ức mùa hè vẫn còn vương vất đâu đó trên mái tóc nâu rám nắng, những trang lưu bút cuối năm học chưa kịp khép lại, và những mối tình đầu e ấp, vừa kịp nở đã vội vàng úa màu.

Tháng Tám cũng là tháng của sự bắt đầu: năm học mới, những kế hoạch còn dang dở cần hoàn thiện, những giấc mơ chưa thành hình. Nhưng mọi thứ dường như được gói gọn trong một lớp sương mỏng – vừa thật vừa mờ – như chính cảm xúc con người giữa cuối hạ đầu thu.

Một chút chậm, một chút lặng, một chút thương…

Trong nhịp sống hiện đại đầy hối hả, tháng Tám đến như một khoảng lặng cần thiết để người ta kịp thở, kịp nhìn lại những gì đã qua. Làm sao quên được cảm giác mỗi sớm mai thức dậy, mở tung cánh cửa sổ để hứng lấy chút gió thu đầu mùa không còn nồng nàn như gió hạ, mà mát rượi, nhẹ bẫng, len lỏi qua từng kẽ tóc, vạt áo, như thể đang thì thầm vào tai ta rằng: “Đã đến lúc sống chậm lại một chút rồi đấy”.

Nếu ai đó đang mỏi mệt giữa những kế hoạch còn dang dở, giữa muôn trùng lo âu không tên, thì tháng Tám sẽ là một người bạn hiền. Bạn sẽ không cần phải cố gắng quá nhiều để theo kịp thời gian. Chỉ cần thả mình theo những buổi chiều thu vàng nhạt, lặng nghe tiếng gió lao xao trên hàng cây, và cho phép bản thân được… tạm dừng một chút.

Tháng Tám không chỉ là kết thúc của mùa hè, mà còn là sự chuẩn bị thầm lặng cho những thay đổi phía trước. Trong khoảnh khắc ấy, mọi điều dù nhỏ nhặt đến đâu cũng trở nên ý nghĩa: một bức thư chưa gửi, một cuộc gọi lâu ngày chưa thực hiện, một lời cảm ơn còn ngập ngừng… Tất cả dường như đều nên được thực hiện vào tháng Tám bởi đây là tháng của sự chuyển mình.

Hãy để tháng Tám dắt tay bạn qua những ngày hanh hao, qua những nuối tiếc cũ kỹ. Và rồi, khi thu thực sự sang và bạn sẽ thấy lòng mình nhẹ tênh, bình yên, và đầy đủ hơn bao giờ hết.