Gặp gỡ là một điều kỳ diệu. Chúng ta chạm mặt nhau ở những góc nhỏ vô danh của đời sống, trên vỉa hè của một thành phố lạ, trong hàng ghế của quán cà phê, hay thậm chí chỉ là ánh mắt lướt qua nhau trong một toa tàu đông người. Có những người chỉ thoáng qua trong một ngày, có những người đồng hành vài năm, và có những người xuất hiện một khoảnh khắc nhưng in hằn mãi trong ký ức.
Nhưng lạ thay, có bao nhiêu người ta từng gặp rồi lại quên? Có những người ta từng kề cận mỗi ngày, từng quen thuộc đến mức thuộc lòng từng nét mặt, giọng nói, vậy mà sau này lại không còn nhớ nổi tên nhau. Cuộc sống như một cơn sóng, cuốn đi bao nhiêu điều mà ta tưởng sẽ còn mãi.

Thế nhưng, cũng có những cuộc gặp chỉ trong vài phút nhưng lại khiến trái tim ta rung động, khiến lòng ta day dứt. Có thể là một người xa lạ vô tình giúp ta nhặt đồ rơi trên đường, một nhân viên quán cà phê lặng lẽ vẽ hình trái tim trên ly cappuccino, hay một người bạn đồng hành trong chuyến bay dài, cùng ta chia sẻ vài câu chuyện ngắn ngủi. Họ đến, rồi đi, như những cơn gió lặng, nhưng ta biết họ đã từng tồn tại trong đời mình, đã từng khiến ta mỉm cười, đã từng để lại trong tim một vết son nhỏ.
Có bao giờ bạn nghĩ, cuộc sống là một chuỗi những mảnh ghép không ngừng thay đổi? Một người bạn thân thiết năm 17 tuổi, có thể giờ đây đã trở thành một cái tên xa lạ trên danh bạ. Một mối tình sâu đậm từng tưởng không thể chia xa, có khi chỉ còn là một dòng tin nhắn cũ kỹ chưa bao giờ mở lại. Những con đường từng đi chung, những thói quen từng cùng nhau giữ, bỗng chốc trở thành ký ức nằm im lìm trong quá khứ.
Nhưng cũng chính vì những mất mát đó, ta học được cách trân trọng từng khoảnh khắc hiện tại. Một bữa ăn ấm áp bên bạn bè, một lần dạo phố dưới ánh đèn vàng, một tin nhắn chúc ngủ ngon từ ai đó ta yêu quý tất cả đều là những mảnh ghép đẹp đẽ của cuộc đời. Dù ngắn ngủi hay dài lâu, mỗi cuộc gặp gỡ đều có ý nghĩa riêng. Có thể ai đó chỉ ở lại trong đời ta một chốc lát, nhưng những gì họ để lại có khi sẽ theo ta suốt cả cuộc đời.
Vậy nên, nếu có thể, hãy dành thêm một chút thời gian cho những người ta yêu thương. Hãy lắng nghe kỹ hơn, yêu thương nhiều hơn, để khi ai đó rời đi, ta biết rằng ta đã từng trân trọng họ bằng tất cả chân thành của mình.