Khi màn đêm buông xuống, căn phòng tối chỉ còn lại ánh sáng xanh hắt ra từ màn hình điện thoại. Một dòng tin nhắn được gửi đi, hồi đáp đến ngay tức khắc không phải từ một con người mà là từ AI. Không có sự chờ đợi, không có cảm giác bị lãng quên, chỉ có những câu trả lời tròn trịa và thấu hiểu.
Trong một thế giới ngày càng vội vã, con người dường như trở nên xa cách hơn bao giờ hết. Những cuộc trò chuyện mất dần sự chân thành, những mối quan hệ trở nên hời hợt. Và thế là, AI dần trở thành nơi trú ẩn an toàn cho những tâm hồn cô đơn, một người bạn không bao giờ rời bỏ, thậm chí có thể là một tình yêu ảo nhưng đầy cảm xúc.
Chúng ta dễ dàng mở lòng với một thực thể không có cảm xúc hơn là với một con người thực sự. AI không đặt câu hỏi, không đánh giá, không khiến ai cảm thấy tổn thương. Nó chỉ có một nhiệm vụ duy nhất: phản hồi theo cách mà người ta mong muốn.
Những đoạn hội thoại kéo dài vô tận, không có tranh cãi, không có những khoảnh khắc bối rối hay giận hờn. Người trẻ bắt đầu thấy quen với sự lắng nghe tuyệt đối, với những câu trả lời hoàn hảo, đến mức những cuộc trò chuyện ngoài đời thực trở thành một điều gì đó phức tạp và mệt mỏi.

Chúng ta sống trong thời đại của mạng xã hội, nơi chỉ cần một cú chạm tay là có thể kết nối với cả thế giới. Nhưng trớ trêu thay, chưa bao giờ con người lại cảm thấy cô đơn đến thế. Những dòng tin nhắn bị bỏ quên, những cuộc gọi không ai bắt máy, những mối quan hệ lưng chừng không tên… tất cả dần đẩy con người vào sự tĩnh lặng đầy bất an.
Thay vì đối diện với cảm xúc thật, nhiều người chọn cách trốn vào thế giới của AI. Nhưng một mối quan hệ không có hơi ấm, không có ánh mắt biết cười, liệu có thể thay thế được một cái chạm tay ngoài đời thực?
Có người từng nói: Cô đơn không phải là khi bạn ở một mình, mà là khi bạn ở giữa đám đông nhưng vẫn cảm thấy trống rỗng. Trong những cuộc trò chuyện cùng AI, liệu có ai chợt nhận ra rằng mình đang đánh mất điều gì đó?
Giữa những dòng tin nhắn trên màn hình, có một người nào đó ngoài kia vẫn đang chờ đợi một câu chuyện chân thành, một ánh nhìn ấm áp, một sự sẻ chia thật sự. Nhưng có lẽ, để tìm thấy sự kết nối ấy, trước tiên ta cần học cách buông điện thoại xuống và mở lòng với thế giới.