Nhịp Đập Trái Tim

Tháng Tư khẽ khàng, như một nốt nhạc không lời

MCS- Tháng Tư không vội vã. Tháng Tư lặng lẽ mở ra những dịu dàng. Giữa nhịp sống hối hả, chỉ một tia nắng xuyên qua kẽ lá, một cơn gió đùa nhẹ cũng đủ khiến lòng ta chênh chao đủ để sống chậm lại, để lắng nghe chính mình.

Từng mùa đi qua trong đời người, có những tháng gợi nhớ bằng cơn mưa rào vội vã, có những tháng bám lại bằng mùi hương phảng phất, còn tháng Tư tháng của những điều chậm rãi và mềm mại lại khẽ chạm vào trái tim ta bằng những dư âm rất đỗi dịu dàng.

Có lẽ bởi tháng Tư không có sự ồn ào của lễ hội, cũng chẳng mang theo cái oi nồng như tháng Sáu. Nó chỉ âm thầm đến, len lỏi vào cuộc sống như một bài hát không lời dịu dàng nhưng không nhạt nhòa. Những con đường ngập hoa vàng nhẹ bay trong gió. Những ánh nắng vỡ òa trên tán cây non. Cả không gian như đang ngân lên một giai điệu khiến người ta chỉ muốn dừng lại vài phút, để thở chậm hơn, để trái tim mình được nghỉ ngơi.

Tháng Tư về mang theo gió nhẹ và hoa nắng, khơi gợi cảm xúc dịu dàng và bình yên.
Tháng Tư về mang theo gió nhẹ và hoa nắng, khơi gợi cảm xúc dịu dàng và bình yên.

Tháng Tư cũng là tháng gợi nhắc về thời khắc giao mùa nơi những điều cũ kỹ đã kịp qua đi, và những điều mới mẻ đang chớm nở. Ta học cách rũ bỏ vài nỗi buồn đã cũ, học cách tha thứ cho những điều không trọn vẹn, và cả học cách ôm lấy chính mình sau bao nhiêu lần ngược xuôi. Tháng Tư không chỉ là sự đổi thay của thiên nhiên, mà còn là sự chuyển mình trong lòng người.

Dưới tán cây mát rượi trong chiều lộng gió, đôi khi ta bắt gặp chính mình của những năm tháng cũ từng mơ mộng, từng yêu cuồng nhiệt, từng thất vọng và rồi từng mạnh mẽ trở lại. Không ồn ào, không hoành tráng, tháng Tư nhắc ta rằng hạnh phúc không nằm ở những điều lớn lao, mà hiện diện trong khoảnh khắc thật bình dị: một buổi chiều ngồi yên nghe gió, một cái ôm bất ngờ, hay đơn giản chỉ là biết mình vẫn còn cảm xúc.

Có một thứ bình yên rất đỗi mộc mạc trong tháng Tư, đến mức người ta muốn bỏ lại tất cả những vội vã, để bước thật nhẹ, chạm vào từng mảnh thời gian đang trôi qua, và nói với lòng mình rằng: “Mọi thứ rồi sẽ ổn, vì ta vẫn đang sống một cách đầy đủ và trọn vẹn”.